Làn sóng điện thay thế thanh gươm, cây bút là phương tiện đi vào trái tim và khối óc mọi người. Mỗi chúng ta hãy là một chiến sĩ thông tin…Lời ngỏ cùng bạn đọc: Đại họa mất nước do bọn phản động là Tập đoàn Việt gian Cộng sản (VGCS) bán nước đang đến rất gần! Đây là cuộc chiến khó khăn hơn bất kỳ cuộc chiến nào trong lịch sử vì VGCS là một thế lực cực kỳ hiểm độc, chúng núp dưới danh nghĩa đồng bào, thậm chí là người thân của chúng ta nên đòi hỏi chúng ta phải hết sức tỉnh táo trước cạm bẫy do chúng giăng ra. Trong nước, để làm sập bẫy người yêu nước, chúng nhào nặn ra bọn Dân chủ "cuội", đấu tranh cò mồi như: Cù huy Hà Vũ, Thích Quảng Độ, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Đan Quế, Hà Sĩ Phu, Tô Hải, Nguyễn Văn Lý, Trần Mạnh Hảo, Nguyễn Tiến Trung, L.T. C.Nhân, Hoàng Minh Chính ... Tiếp tay cho chúng ở Hải ngoại là bọn chó đẻ Việt Tân và đám tay sai nằm vùng như: Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương thu Hương, Phật giáo VN Thống Nhất và các báo Dân làm báo, Quan làm báo, Đàn Chim Việt, Người Việt, BBC, VOA... Nên nhớ, chính lũ nằm vùng này còn nguy hiểm hơn cơ quan chuyên chính của VGCS rất nhiều vì chúng giả bộ đi với ta nhưng lại đưa ta vào mê lộ do VGCS giăng ra. Chúng ta, những người con dân Việt yêu nước, còn có ý thức trách nhiệm với Quốc gia - Dân tộc, vì tương lai bản thân và con cháu mình hãy thức tỉnh lương tri khi thời cơ tới cùng đứng lên đập tan Ngụy quyền VGCS.
Qua trang web này, những bài viết rất có giá trị đã được chọn lọc nhằm giúp Quý bạn đọc hiểu rõ hiện tình đất nước, những âm mưu tội ác ngày càng tinh vi và thâm độc hơn của bọn VGCS đối với dân tộc VN để mà qua đó chuẩn bị cho mình những kinh nghiệm đấu tranh hiệu quả nhất trước khi dấn thân vì đại nghĩa. Cùng chung tay góp sức, xin hãy phổ biến trang Web này đến với tất cả mọi người (Download Blog tại đây...)

Phản tỉnh cuội - Dân chủ cuội Bùi Tín

Đặc công Đỏ Bùi Tín
Tên trùm đặc công Đỏ đặc biệt nguy hiểm nhất hiện nay. Tiếp bước bố hắn là thằng  việt gian Bùi Bằng Đoàn, Bùi Tín tiếp tục đi vào con đường làm việt gian, làm chó ngựa cho bọn Việt gian Cộng sản. Thật dễ thấy, những nơi nàochứa chấp, đăng bài của thằng Bùi Tín thi nơi đó nhất định là hang ổ của bọnVGCS như : Đàn Chim Việt, Người Việt, Ánh Dương, Đối thoại, BBC, VOA ...
Bùi Tín: Kẻ đánh tráo lịch sử [Tống Phước Hiến]  
Bùi Tín đã tự sát trong những bài viết hạ đẳng[NB Việt Thường]
Những tên đặc công Đỏ trong phong trào đòi hỏi dân chủ cho VN
Bùi Tín và Những Con Chó Của Lâu Đài Báo Chí
Bùi Tín Phản Tỉnh hay Bùi Tín Chiêu Hồi ở SBNT- [NB Việt Thường] Quan điểm về cha con Bùi Tín - Bùi Bằng Đoàn - [NB Việt Thường]

Bùi Tín - Tên đặc công Đỏ mở đường xâm nhập, đánh phá VN hải ngoại và lèo lái làm sai lệch đường lối đấu tranh của người dân trong nước. Cách đây 20 năm khi hắn mới sang "tỵ nạn chính trị" bên Pháp, một số bọn chó săn và những kẻ ngu đần về chính trị đã vội vàng bu lại, công kênh hắn lên, tung hô vạn tuế, xem hắn gần như là "tổng thống" không ngai tại hải ngoại! Từ đó đến nay, Bùi Tín cùng Nguyễn Minh Cần, Vũ Thư Hiên và nhiều tên CS nằm vùng khác đã liên tục chỉ đạo rất nhiều đợt đánh phá nát cộng đồng người Việt tại hải ngoại một cách rất thâm độc. Hiện nay, Bùi Tín là một tên trùm điếm đàng, macô số một tại hải ngoại. Tuy nhiên, không phải ai cũng đui mù không thấy được chân tướng ma cô của tên Bùi Tín. Ðặc biệt hai nhà báo Việt Thường và Thế Huy đã vạch mặt tên Bùi Tín ngay từ khi hắn mới bắt đầu ca bài con cá "phản tỉnh" tại hải ngoại. Những sự tố cáo của hai nhà báo Việt Thường và Thế Huy cách đây hơn 15 năm đến bây giờ vẫn còn rất đúng, rất chính xác.    
Trần Thanh
Ðại khái, Bùi Tín lấy ra từ gốc chỉ đạo của bộ chính trị VGCS rồi chỉ thị cho bọn bồi bút phải viết theo công thức như thế này: 1. Người cộng sản và người quốc gia đều có công với đất nước và bảo vệ tổ quốc:
- Người cộng sản có"công" đánh đuổi giặc Pháp và giặc Mỹ, điển hình là trận Ðiện Biên Phủ và biến cố ngày 30 - 4 - 1975.
- Người quốc gia có công bảo vệ Hoàng Sa, điển hình là trận hải chiến năm 1974 với Trung Cộng, thiếu tá hạm trưởng Ngụy Văn Thà tử trận.
2. Người quốc gia yêu nước theo kiểu của người quốc gia, người cộng sản yêu nước theo kiểu của người cộng sản.Cả hai đều yêu nước nhưng chỉ khác nhau ở hình thức thể hiện!
3. Bác Hồ vừa có công vừa có tội đối với đất nước. Nhưng trước hết bác Hồ vẫn là nhà ái quốc chớ không phải là việt gian!
4. Chính vì có "công" với đất nước cho nên người cộng sản vẫn xứng đáng để cai trị đất nước, cho dù họ có phạm những tội ác tày trời hoặc sai lầm to lớn đến đâu đi chăng nữa!
5. Chính vì có "công" với đất nước (thắng trận Ðiện Biên Phủ) nên không thể gọi những người cộng sản là"việt gian"!!!
6. Những người quốc gia cũng có công với đất nước nhưng công trạng của họ so với người cộng sản thì quá ít ỏi, nhỏ bé. Nếu những người quốc gia ở hải ngoại muốn cùng chia sẻ quyền cai trị đất nước thì người cộng sản sẵn sàng chia bớt một số quyền hành, chẳng hạn như cho làm đại biểu quốc hội, được làm chủ tịch xã, chủ tịch phường, công an giao thông, công an khu vực để gọi là được hưởng chút vinh thân phì gia, kiếm chút cháo! Chỉ cần làm chủ tịch xã là cũng có quyền .... cướp đất của dân rồi!
7. Phải hướng tất cả lòng căm thù của người dân vào bọn "giặc" Trung Quốc xâm lược để làm họ quên đi kẻ thù ngay trước mắt là "phe ta" (việt gian cộng sản)
8. Phao tin là có hai "phe"trong nội bộ đảng, một phe thân Trung Quốc, một phe thân Mỹ. Phao tin là sắp có đảo chánh, phe thân Mỹ do Nguyễn Tấn Dũng cầm đầu sẽ chiến thắng và sẽ mời những "nhân sĩ" ở hải ngoại về nắm chính quyền, ví dụ như những nhân vật:
-Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Chí Thiện, Trần Phong Vũ, Phan Nhật Nam, Ðỗ Thị Thuấn, Ðỗ Thái Nhiên ....v..v..
Các tờ báo như VietWeekly, Người Việt, Ánh Dương, Ðàn Chim Việt cũng sẽ được mời về để tham gia chính quyền, có thể sẽ được tham gia vào trung ương đảng! 

Báo Chí Cách mạng Việt Nam? Những con chó trong giới Truyền Thông

Những tên đặc công đỏ trong phong trào Dân chủ ở VN

Những tên đặc công đỏ trong 
phong trào đòi hỏi Dân chủ cho VN 

(Việt Thường–Nam Nhân–Lý Tuấn)


Phần 1
Bùi Tín:Tên đặc công mở đường thâm nhập
Cộng đồng người Việt Tỵ nạn cộng sản







Thưa ông Bùi Tín,

Nhân dịp đầu Xuân Quý Mùi (2003), ông cho công bố "Một phương án đổi mới trình đồng bào cả nước". Và, ông kêu gọi mọi người tham gia thảo luận, góp ý.

Ghi nhận lời nhắc nhở của ông là: "dám suy luận bằng cái đầu tỉnh táo của mình, hoài nghi một số định lý, chân lý, tín điều cũ, dám nói to điều mình cho là đúng, khi cần dám cưỡng lại số đông.”


* Trên tinh thần ấy, chúng tôi xin chân thành thảo luận và đóng góp ý kiến với ông, hy vọng sẽ đưa ra công luận những sự thật của lịch sử Việt Nam đương đại.

* Trước hết, chúng tôi xin hoan nghênh ông đã tuyên bố từ bỏ 9 huân chương kháng chiến, quân công, chiến công, chiến sỹ vẻ vang đã được khen thưởng trong suốt chiều dài 47 năm tận tụy phục vụ cho đảng cộng sản Việt Nam. Chính hành động này của ông đã khiến chúng tôi chấp nhận đối thoại với ông lần đầu tiên nhân dịp Xuân Quý Mùi này (2003). Tuy nhiên cũng xin lưu ý đến ông rằng, ở Hoa xuyên tuyết (XB Nhân quyền – 1991), trang 195, ông khoe được thưởng 16 (mười sáu) cái. Vậy còn 7 (bảy) cái ông giữ lại để làm gì???

Tại sao phải đến tận bây giờ chúng tôi mới chấp nhận đối thoại? Thưa ông, chính do nội dung 2 cuốn sách "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật" của ông đã khiến chúng tôi nhận ra rằng: chỗ đứng của chúng ta trong xã hội Việt Nam khác nhau về căn bản nên phương pháp tiếp cận sự thật, mô tả sự thật của chúng ta hoàn toàn ngược nhau. Và, ông viết bậy hơn là viết thật! Đồng thời nên nhớ rằng:

Chỗ đứng của ông là chỗ đứng của kẻ cai trị.
Chỗ đứng của chúng tôi là chỗ đứng của người bị trị, của người chống xâm lược.

 
Yêu nước hay bán nước?
[Tên việt gian CS Bùi Tín]
Trong hai cuốn "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật", ông đã trưng dẫn rất nhiều hình ảnh sống động, bằng cả số liệu để chứng minh cho những tội ác mà Hồ chí Minh và tập đoàn nắm quyền trong đảng cộng sản Việt Nam gây ra cho nhân dân và đất nước Việt Nam cho đến tận giờ phút này, đều bắt nguồn từ việc sao chép, áp đặt cái gọi là chủ nghĩa Stalin của Nga-xô và tư tưởng Mao trạch Đông của Tàu cộng. Đã có lúc ông tiệm cận được chân lý khi ghi nhận câu nói của một nhà báo Mỹ (ông không ghi rõ tên) gặp ông ở Sài-gòn khoảng 1976-1977, rằng: "Các ông đã thắng trong chiến tranh, nhưng đã không thắng được trong hòa bình, các ông không chinh phục cũng không giải phóng được miền Nam, các ông xử sự như những đội quân chiếm đóng"(1). Và, ông nhận xét câu nói đó "thật là sâu sắc", có nghĩa ông nhận thấy cách hành xử của giới chức cộng sản cầm quyền và quân lính của tướng Trần Độ tôi luyện là những tên xâm lược. Đó là khía cạnh nhạy bén của một nhà báo kỳ cựu và được tiếp xúc với bên ngoài nhiều, nhưng vì chỗ đứng là "đảng viên cộng sản ở vị trí có quyền" nên ông mượn lời một nhà báo Mỹ khuyết danh để che đậy cái thế éo le của ông: người thức thời trong hàng ngũ lũ bán nước!

Dám nhìn vào cuộc sống thật của nhân dân Việt Nam, nhưng ông lại phải làm cái việc bảo vệ chỗ đứng của ông, bảo vệ cái tổ chức mà ông đã đầu tư toàn bộ niềm tin, tuổi trẻ; cả mồ hôi và máu, cho nên ông đã chân thật viết rằng: "Trên tinh thần ấy, tôi không thể quay ngoắt lại chửi bới đảng cộng sản, nói xấu đủ điều, phóng đại những sai lầm và tự phủ định chính mình về tất cả mọi mặt."(2)

Cái thế éo le đó của ông đã khiến ông luôn luôn mô tả thì tương đối chân thật, nhưng kết luận thì tránh né cốt lõi của sự thật – nghĩa là viết bậy!!!

Hai cuốn "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật" của ông được viết ra sau khi cả Nga-xô và khối chư hầu Đông-âu của nó đổ kềnh. Nhiều tài liệu phong phú đã bổ xung cho việc vạch trần những tội ác trời sầu đất thảm của tập đoàn cai trị ở các nước gọi là "phe xã hội chủ nghĩa". Những người làm cái việc vạch trần các tội ác đó, phần lớn đều sống trong "địa ngục xã hội chủ nghĩa", và cũng hầu hết đều ở cái thế éo le như ông. Nghĩa là, một tay thì vạch sự thật, còn tay kia tự che mắt không dám thấy tay mình cũng có máu. Vì thế cách lập luận cứ vòng vo tam quốc, trình bày theo lối hàn lâm, kinh viện, tránh né nói toạc móng heo cho dễ hiểu.

Thí dụ: Lê-nin là cha đẻ của chủ nghĩa thực dân đỏ thì lại gọi là chủ nghĩa Lê-nin. Lê-nin mượn chủ nghĩa Marx làm bộ áo cà-sa để che đậy bộ mặt bành trướng bá quyền. Vì thế nên ngay lúc Nga-xô còn bao khó khăn, Lê-nin phải ký hiệp ước để các nước vùng Baltique và Ukraine chịu ảnh hưởng của Đức, thì từ đầu những năm 1920 đã cho lệnh tiến quân đánh chiếm Ngoại-mông (nay là nước Mông cổ), đặt thành thuộc quốc trên thực tế, còn về danh xưng thì màu mè gọi là "nước bạn". Rồi lại đẻ ra cái gọi là "Quốc tế 3" với luận điểm ủng hộ sự giải phóng của các thuộc địa (ra khỏi chủ nghĩa thực dân "xanh") mà thực chất đó là công cụ của Nga-xô nhằm tuyển mộ, đào tạo người của các nước, nắm chặt cả thân xác lẫn linh hồn của họ, biến họ thành tay sai, trở về tổ chức chống "thực dân xanh" để rồi tự nguyện làm nô lệ cho thực dân đỏ (là chế độ được đội tên là "Liên bang xô viết).

Mao trạch Đông của Tàu cộng thấy được âm mưu đó của Nga-xô, cho nên cũng dùng cái áo "chủ nghĩa Marx-Lê-nin" để chống lại Nga-xô và cũng muốn giành quyền độc tôn trong chủ nghĩa thực dân đỏ mà thôi.

Chẳng làm gì có cái gọi là "chủ nghĩa giáo điều (hay phần tử giáo điều)". Nếu nhìn vào hành động thực tế thì cả Lê-nin và cả Mao đều là "xét lại" so với chủ nghĩa Marx. Lê-nin đã nói và làm ngược với Marx là "cách mạng có thể thành công ở một nước"; còn Mao thì dựa vào nông dân chứ không dựa vào công nhân, và lấy "nông thôn bao vây thành thị". Vậy họ "giáo điều" ở chỗ nào?

Vì thế, nên những mục tiêu của chủ nghĩa Marx lại chỉ xuất hiện ở các nước "tư bản, đế quốc", như về năng suất lao động, về phúc lợi xã hội, nhân quyền, tự do, dân chủ v.v. Còn ở các nước lấy chủ nghĩa Marx-Lê-nin làm kim chỉ nam thì hoàn toàn ngược lại. Cũng may là nhờ ăn, ở trong nước tư bản, nghiên cứu, sáng tạo và phổ biến trong điều kiện của nước tư bản mà các tác phẩm của Marx được quảng bá, và Marx chết cũng trong yên lành. Chứ giả dụ: nếu Marx ở một trong bất cứ nước nào với mô hình "xã hội chủ nghĩa" thì chắc chắn Marx sẽ được đưa vào "tầng đầu của địa ngục", hoặc bị nghiền nát ở "Quãng trường Thiên an môn", hoặc đập đá ở trại giam Đầm Đùn của Hồ chí Minh cho đến chết rồi!!!

Những thông tin trong hai cuốn "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật" của ông chỉ rất phong phú với người chưa sống qua hoặc sống mà không có điều kiện hoặc không đặt mục tiêu nghiên cứu về cuộc sống của người dân dưới cái gọi là "chế độ xã hội chủ nghĩa". Còn với người đã có ít nhiều kinh nghiệm về sự cai trị của tập đoàn Hồ chí Minh và những kẻ nối nghiệp hắn thì còn hời hợt, còn nhiều chỗ sai và nhiều mâu thuẫn, quanh co.
Như chúng tôi đã nhận xét, rằng chỗ đứng của ông là của kẻ cai trị, mà lại là kẻ cai trị trong tổ chức cộng sản, nên nó vẫn đậm màu sắc ban ơn, kẻ cả và mâu thuẫn. Thí dụ, ngay những trang đầu của "Hoa xuyên tuyết", ông đã viết: "Các bạn trẻ là tương lai của đất nước. Hãy tìm hiểu quá khứ và hiện tại, cố lý giải cho minh bạch mọi vấn đề và từ đó bắt tay xây dựng tương lai gần và xa. Các bạn hãy coi đây là lời tâm sự, là lời tâm huyết của một người đi trước nhận tội lỗi của thế hệ mình, của chính mình trước thế hệ trẻ thân yêu và tin cậy."(3)

Trong đoạn văn nêu trên, ông kêu gọi "hãy tìm hiểu quá khứ và hiện tại", nhưng rồi ông lại cũng ủng hộ hết mình lập luận kêu gọi: "quên quá khứ". Thậm chí ông còn đi xa hơn khi viết: "không nhắc đến những người đã quá cố vì họ không có khả năng tự bảo vệ nếu họ bị lên án". (4)(!!!???)

Và, y hệt giới chức có quyền của cộng sản, luôn luôn tự cho phép thay mặt mọi người mà chẳng hề hỏi ý kiến ai. Cao và xa thì như việc bảy (7) tên cộng sản Việt Nam dám thay mặt cả nhân dân Lào và Cam-bốt, để theo lệnh của Quốc tế 3 (Nga-xô) thành lập "đảng cộng sản Đông dương"; gần thì Hồ chí Minh và cái dúm tay chân của hắn "tự cho phép thay mặt nhân dân Việt Nam" để xây dựng cái gọi là chủ nghĩa xã hội; để dâng đất, dâng biển cho Tàu cộng; dâng cảng Cam-ranh cho Nga-xô v.v. Ông cũng thế, ông Bùi Tín ạ! Làm sao ông có thể và có quyền thay mặt cho thế hệ của ông để nhận tội với thế hệ trẻ?(!)

Trong thế hệ của ông, số như ông là bao nhiêu? Ngay từ 1945, những người của đảng Đại Việt đã thấy cái chất yêu tinh trong lốt người của Hồ chí Minh; rồi tiếp đến là Đức cha Lê Hữu Từ cùng với giáo dân, nhất là ở địa phận Bùi Chu và Phát Diệm; rồi các người theo các giáo phái Cao-đài, Hòa-hảo v.v… cho nên mới có chuyện "bất hợp tác" với Hồ. Từ sau các phong trào do Hồ chí Minh phát động như "đấu tranh chính trị", "rèn cán chỉnh quân" và sự công khai trở lại cái công cụ bành trướng của chủ nghĩa thực dân đỏ (tức chủ nghĩa Lê-nin – Stalin) là đảng cộng sản Đông dương, phân thân làm ba (3) cho dễ biến hóa, mà cái phần ở Việt Nam gọi là "đảng Lao động VN", thì những người ở thế hệ của ông đã ào ào tụ họp lại thành lực lượng chống sự xâm lược của thực dân đỏ. Lúc đó, chưa có điều kiện, chưa có nhiều dữ kiện cụ thể để chứng minh được cuộc chiến của nhân dân Việt Nam chống thực dân Pháp đã bị Hồ chí Minh lèo lái thành cuộc chiến dùng người Việt Nam chết cho chủ nghĩa thực dân đỏ Nga-xô, tranh giành thuộc địa với thực dân Pháp. Cho nên người ta đã mơ hồ gọi là cuộc chiến quốc – cộng, hoặc có khi gọi là chiến tranh ý thức hệ, để sau này còn lầm lẫn nặng hơn khi gọi đó là cuộc chiến huynh – đệ!!! Đây là cuộc chiến giữa nhân dân Việt Nam chống những tên Việt gian, lính đánh thuê cho thực dân đỏ Nga-xô, Tàu cộng. Nghĩa là chống thực dân đỏ xâm lược.

Ông đã kinh ngạc khi kể lại những chuyện Hồ chí Minh bị Stalin và Mao coi thường như thế nào; Hồ và lũ cán bộ cộng sản của Hồ đã răm rắp tuân theo một cách ngoan ngoãn những lệnh của Stalin, những ý kiến của cố vấn Tàu do Mao phái sang. Ông đã tả rất sinh động cảnh các cố vấn Tàu cộng ngồi gác hai chân lên bàn, nhổ nước miếng ồn ào rất là Tàu và ra mọi mệnh lệnh, và từ Hồ cho đến Trường Chinh, Hoàng quốc Việt v.v… kính cẩn chấp hành.

Ông là người đọc nhiều, đi nhiều, gặp gỡ nhiều, xin hỏi ông có thấy trong lịch sử Việt Nam và các nước trên thế giới (ngoại trừ các nước chư hầu cộng sản của Nga-xô và Tàu cộng) có chuyện như vậy xảy ra không? Chắc chắn là không. Còn nếu có thì chỉ xảy ra giữa mẫu quốc và thuộc địa; giữa khâm sai thiên triều với lũ tay sai bán nước mà thôi!

Chính vì chỗ đứng của ông ngược với chúng tôi, nên tuy có thức thời nhìn ra những cảnh trên, nhưng vì không dám "tự phủ định chính mình" (như ông viết), nên ông bào chữa cho bộ mặt bán nước của Hồ và chân tay kế cận là bị ảnh hưởng của Stalin-nít và Mao-ít!!!

Ông thử trích xem trong "chủ nghĩa Stalin" và "chủ nghĩa Mao" có chỗ nào qui định cho "cố vấn" ngồi gác hai chân lên bàn, khạc nhổ bừa bãi và ra lệnh cho "chủ tịch nước", "tổng bí thư đảng" v.v… và tất cả phải chấp hành không dám bàn cãi, dù phải rất tàn bạo đối với cả ân nhân của mình, như cái chết của bà Nguyễn thị Năm (tức Cát thành Long) là một ví dụ.

Vì không dám nhìn vào cái sự thật của những hành động và thái độ Việt gian đó của tập đoàn Hồ chí Minh nên ông đã viết sai với sự thật rằng: "tôi ở trong quân đội do đảng cộng sản tổ chức và lãnh đạo từ tháng 9-1945 đến 10-1982” (5).

Vào thời điểm 1945, ngay tại Pháp, trong chính phủ của tướng Đờ-Gôn có sự tham gia của Mô-rít Thô-rê, là chủ tịch đảng cộng sản Pháp, thế mà Hồ lại phải giải tán đảng cộng sản Đông dương? Trong khi các đảng khác như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội tham gia Chính phủ Liên hiệp, đâu cần phải giấu mặt như Hồ và bè lũ. Tại sao vậy? Bởi vì nhân dân Việt Nam ghê tởm bàn tay máu của cộng sản từ cái gọi là Xô-viết Nghệ-tĩnh, và Hồ còn muốn cố che cái công cụ bành trướng của thực dân đỏ khỏi bị chú ý đến.

Mong ông hãy tham khảo lại "Biên niên tiểu sử của Hồ" (có trong cái gọi là "Bảo tàng cách mạng") để thấy rằng thời kỳ đầu ra đời của lực lượng vũ trang là do sự hợp nhất các lực lượng vũ trang của các đảng phái, có cả bảo an binh của Chính phủ Trần Trọng Kim để lại. Cụ Vũ Hồng Khanh (VNQDĐ) là bộ trưởng quốc phòng; giáo sư Tạ quang Bửu (khi đó chưa là cộng sản) giữ chức thứ trưởng và các cán bộ khung là Hoàng đạo Thúy (huynh truởng hướng đạo) làm chính trị vụ trưởng; bác sỹ Vũ văn Cẩn (nhân sỹ yêu nước) làm y tế vụ trưởng, và Vũ Anh (Việt minh) làm chế tạo vụ trưởng. Lực lượng vũ trang được gọi là quân đội quốc gia, được đặt dưới sự lãnh đạo của Chính phủ Liên hiệp, chứ không phải của đảng cộng sản!

Trong cái lực lượng quân đội đó, nhân sự là cộng sản hồi ấy chỉ có một nhúm rất nhỏ mà cũng chẳng dám công khai nhận mình là cộng sản. Số lớn những người có tài là từ lực lượng vũ trang của VNQDĐ như các tướng Nguyễn Bình, Nguyễn văn An v.v. Một số khác từ lò lính Pháp mà ra, rồi vào lực lượng bảo an binh, như Lê trọng Tấn, Bằng Giang, Lô Giang. Số khác là từ học sinh, sinh viên như các tướng Vũ Lăng, các đại tá Lê minh Nghĩa, trung tá Nguyễn sanh Thí. Thậm chí cả những người được đeo lon cấp tá như Nguyễn đình Thi, Đỗ Nhuận, Trần Dần, Hoàng Cầm, Cao kim Điển, Quang Dũng v.v. cũng chẳng biết cộng sản là cái quái gì khi gia nhập quân đội. Và, chính ông cũng thế. Phải chờ đến sau khi Mao làm chủ lục địa, quân đội Quốc gia Việt Nam bị Hồ, nhân danh Chính phủ Liên hiệp, đưa qua Tàu làm cái việc tẩy não, rèn cán chỉnh quân, dụ khị, cưỡng bức mọi người gia nhập cộng sản, biến cái chính nghĩa của Quân đội Quốc gia trong nhiệm vụ giải phóng Tổ quốc và dân tộc khỏi ách thực dân Pháp thành ngụy quân và cái danh xưng Quân đội Quốc gia bị đánh tráo thành "quân đội nhân dân" hay "bộ đội cụ Hồ"(!!!), công cụ của thực dân đỏ, để tranh giành thuộc địa với thực dân Pháp trên toàn cõi Đông-dương.

Cho nên cái lực lượng vũ trang mà ông tham gia thoạt kỳ thủy không phải do "đảng cộng sản tổ chức và lãnh đạo" như ông đã viết. Vì thời kỳ đó về công khai làm gì có đảng cộng sản!!! Huấn luyện viên của các trường quân chính hầu hết không ai là cộng sản mà là hàng binh Nhật trốn ở lại; là cai, đội người Việt trong lính của Pháp cũ; là lực lượng bảo an binh của chính phủ Trần Trọng Kim để lại v.v. Quân đội đó từ lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam mà ra, theo lời kêu gọi của Chính phủ Liên hiệp.

Ngay Trần Độ, trong hồi ký viết lần đầu, do Nhà xuất bản Thanh niên in năm 1957, có kể rằng: cuối 1944, Trần Độ là bảo vệ của Trường Chinh, được Trường Chinh trao cho một khẩu súng lục Browning và 2 viên đạn. Trần Độ giữ súng đạn mà vẫn chưa biết sử dụng. Một hôm đi qua Nghĩa đô thuộc huyện Từ liêm (Hà-nội), bị trương tuần của làng vây bắt. Trần Độ rút súng ra, tuy không có đạn nhưng trương tuần không biết nên sợ hãi bỏ cho Trần Độ đi thoát. Sang giữa năm 1946, Trần Độ được đưa về trung đoàn Thủ đô, cũng vẫn chưa biết gì về súng. Đơn vị có khẩu trung liên của lính người Việt trong đơn vị lính Pháp lấy mang về. Anh em thấy Trần Độ do trên phái tới, tưởng giỏi lắm, nhờ Trần Độ chỉ dẫn. Trần Độ có biết gì đâu, nhưng láu vặt, không thực thà nói rằng không biết mà giả vờ lệnh cho người lính Việt Nam đã ở trong binh lính của Pháp ra tháo và lắp khẩu súng cho anh em xem, nhân đó Trần Độ cũng học mót.

Quyển hồi ký đó của Trần Độ ra lò cùng thời cuốn "ký sự Điện biên", năm 1957, chắc chắn còn lưu giữ trong thư viện Quốc gia (phố Tràng thi, Hà-nội). Nếu ông chưa từng đọc qua, có thể e-mail về Việt Nam, nhờ ai đó đọc hộ. Từ đó để thấy, sau 45 năm, tưởng thiên hạ quên hết chuyện cũ, nên trung tướng cộng sản Trần Độ đã tự ý sửa lại hồi ký của mình, năm 1957, để từ bảo vệ (tức lính hầu) của Trường Chinh, thành "được đảng phân công giúp việc cho tổng bí thư Trường Chinh"(6) (Đúng là Cuội nên là tướng "chính ủy" có khác!!!)

Tiếp theo là các chính sách Việt gian nữa của Hồ đã khiến nhân dân Việt Nam chia làm hai khối. Một do Hồ cầm đầu quyết từng bước nhuộm đỏ toàn Đồng dương, biến Đông dương thành thuộc địa kiểu mới cho Nga-xô như Hồ đã nhận lệnh từ 1930, khi lập ra đảng cộng sản Đông dương. Khối còn lại là những người Việt Nam quyết bảo vệ độc lập dân tộc và chủ quyền lãnh thổ của Việt Nam. Chính dã tâm của Hồ đã khiến năm 1954 Việt Nam tạm bị chia cắt làm hai miền qua hiệp định Genève về Việt Nam.

Ngay khi thi hành hiệp định Genève 1954 về Việt Nam, bọn Hồ đã có dã tâm vi phạm. Chính ông đã kể lại lời Lê Duẩn rằng: "Tôi nghĩ ngay đến bạo lực. Tôi bảo anh em chôn súng. Tôi bàn với anh em để lại lực lượng ở miền Nam không tập kết hết cả đâu nhé." (7) Và ông cũng có nói đến nghị quyết 15 (khóa 2), của cộng sản Việt Nam, hạ quyết tâm dùng bạo lực vũ trang xâm lược miền Nam Việt Nam. Cái nghị quyết 15 ấy được ra đời trong cuộc họp dưới sự chủ trì của Hồ vào tháng 1-1959 (không hiểu sao ông lại viết lầm là 1960). Vì thế đến tháng 10-1959 chính phủ Ngô Đình Diệm phải có sắc luật 10/59 để tự vệ chống chủ trương bạo lực của cộng sản.

Đó là bằng chứng rõ ràng về dã tâm của tập đoàn Hồ chí Minh đối với nhân dân miền Nam Việt Nam. Nhân dân và chính quyền miền Nam Việt Nam vì tự vệ đã phải trừng trị những tên tay sai của thực dân đỏ nằm vùng, dùng bạo lực cướp của, giết người, phá hoại đời sống của người dân miền Nam. Nhưng do chỗ đứng của ông, nên ông đã nhìn sự việc lộn ngược, gọi bọn cướp của, giết người; bọn Việt gian, tay sai của thực dân đỏ đó là: "những người yêu nước"!!!(?)


Thưa ông Bùi Tín,


Những người Việt Nam rời vùng Hồ chí Minh cai trị, chạy vào thành thị trước năm 1954; những người từ Bắc di cư vào Nam, năm 1954; toàn thể nhân dân miền Nam Việt Nam cùng với bây giờ là đại bộ phận người Việt tị nạn cộng sản ở hải ngoại (loại trừ bọn nằm vùng, bọn gọi là "thành phần thứ ba", bọn cơ hội chủ hàng), và phải kể đến cả những người dân thường ở Bắc Việt Nam - mà ông gọi là công dân loại 2 - tuy cùng thế hệ với ông, nhưng tất cả đều là nạn nhân của cuộc xâm lăng vũ trang của thực dân đỏ mà tập đoàn cộng sản Việt gian Hồ chí Minh và bè lũ kế nghiệp thực hiện, cho nên họ không hề có tội gì với thế hệ trẻ để phải nhờ ông thay mặt xin lỗi. Hơn nữa, nếu viết như ông, rằng cả một thế hệ có sai lầm thì huề cả làng. Đây là kiểu xin lỗi rất quái chiêu, không biết phải nói như thế nào.

Cái lối tư duy đó của ông đã khiến ông không thấy rằng chính thế hệ trẻ hiện nay đang mang món nợ to lớn đối với thế hệ đàn anh, đã và đang chiến đấu chống chủ nghĩa thực dân cả xanh, cả đỏ, cả lũ cộng sản Việt gian bán nước là tập đoàn Hồ chí Minh và những tên kế tục hắn cho đến nay là bọn Nông đức Mạnh, Lê khả Phiêu, Đỗ Mười, Lê đức Anh, Võ văn Kiệt, Trần đức Lương, Phan văn Khải, Nguyễn văn An, Nguyễn mạnh Cầm, Nguyễn di Niên, Lê công Phụng v.v. Biết bao nhiêu người đã hy sinh thân mình. Một số rất ít được chôn cất ở các nghĩa trang thì sau tháng 4-1975, chính ông cũng thừa nhận rằng bị tập đoàn cộng sản Việt gian chóp bu cho san bằng mồ mả. Ngay những người đã chết từ lâu, trên mảnh đất của mình, mà bị đối xử như vậy, thì thấy bọn chúng còn tàn bạo hơn cả thực dân xanh (tức Pháp). Vì thực dân Pháp vẫn tôn trọng ngôi mộ của các liệt sỹ VNQDĐ ở Yên Báy, mộ của Đề Thám, của Phan Đình Phùng, Phan Chu Trinh v.v. và ngay cả mộ của bè lũ Nguyễn phong Sắc, Lê Mao. (Xô viết Nghệ tĩnh) cho đến Trần Phú, Hà huy Tập. Và cả mồ bố đẻ của Hồ chí Minh đâu có bị chính quyền miền Nam Việt Nam san bằng. Các thương phế binh của QLVNCH còn ở lại Việt Nam bị đối xử ra sao? Ra đến hải ngoại, các thế hệ đó vẫn tiếp tục phục quốc, đấu tranh cho dân chủ, tự do của dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ của đất nước Việt Nam không ngừng nghỉ. Những Phạm Phú Quốc, Ngụy Văn Thà, Nguyễn Khoa Nam, Trần Văn hai, Lê Nguyên Vỹ, Hồ Ngọc Cẩn, Trần Văn Long. và bao chiến sỹ vô danh đã ngã xuống trước đây; những Hoàng Cơ Minh, Trần Văn Bá, Lê Quốc Quân, Hồ Thái Bạch, vừa qua; những Lý Tống, Nguyễn thị Ngọc Hạnh vẫn còn đang nằm tù vì đấu tranh cho quê hương và dân tộc. Những cuộc xuống đường của hàng 50 ngàn người về California trong vụ tên Việt gian Trần Trường; hàng 25 ngàn người trong kỷ niệm tượng đài chiến sỹ Việt-Mỹ vừa qua v.v. Thế hệ trẻ phải có trách nhiệm thừa kế thế hệ đàn anh, tiếp tục đấu tranh loại trừ tụi Việt gian cộng sản hiện nay, phải "tìm hiểu quá khứ và hiện tại, cố lý giải cho minh bạch mọi vấn đề và từ đó bắt tay xây dựng tương lai gần và xa."(8)

Đúng vậy, nếu không tìm hiểu quá khứ và hiện tại thì sẽ mơ hồ mà hành động như kiểu nhóm trí thức trẻ ở Toronto, dâng hương tưởng niệm, đọc văn tế trung tướng cộng sản Trần Độ; hoặc như "giáo sư, nhà bình luận chính trị" Nguyên Khả Phạm thanh Chương, mạt sát những người không tưởng niệm Trần Độ là "những cái đầu con tôm", nhưng khi được ông Đại Dương lịch sự chỉ dẫn cho bệnh táo bón thông tin, dư thừa ngôn ngữ Cầu Ông Lãnh thì Nguyên Khả "lặn" mất tăm, không dám trả lời đúng hay sai (dù bằng loại ngôn ngữ nào cũng được).

Ông chỉ có thể thay mặt cho thế hệ của ông đã và đang còn nằm trong bộ máy đàn áp của tập đoàn Việt gian cộng sản để xin lỗi thế hệ trẻ về những sai lầm tàn bạo, đẫm máu gây ra cho nhân dân và đất nước Việt Nam. Xin thành thật ghi nhận thiện chí của ông, nếu ông làm được điều đó.

Nhưng, xin lỗi chưa đủ, mà phải giúp cho thế hệ trẻ những thông tin trung thực, những kinh nghiệm máu và nước mắt của bản thân để họ dễ dàng "hiểu quá khứ và hiện tại" ít nhất cũng phải tương đối chính xác, làm cơ sở để "lý giải minh bạch mọi vấn đề".

Đặc tính của tập đoàn Việt gian cộng sản là "vừa đánh trống vừa ăn cướp", là "ký sinh trùng" của xã hội, là "nói một đằng làm một nẻo".

Hai cuốn sách của ông đã phơi bày mọi chính sách, mọi chủ trương của tập đoàn Hồ chí Minh và lũ thừa kế hắn, hoàn toàn do Nga-xô hoặc Tàu cộng chỉ đạo, sai khiến. Cung cách của chúng trước Nga-xô và Tàu cộng hoàn toàn là của lũ đày tớ vừa hèn hạ vừa trung thành mù quáng.

Những dẫn chứng cụ thể và sự mô tả của ông rất rõ ràng. Đúng ra phải kết luận rằng đấy là cốt cách Việt gian! Tiếc rằng ông, tuy biết hổ thẹn về "cấp lãnh đạo" đó của ông, nhưng chưa đủ can đảm để căm thù chúng, mà lầm lẫn kết luận sai và trút căm thù sai chỗ khi ông viết: "Cái duyên nợ nặng nề nhất với Việt Nam thì phải nói đến Stalin và Mao trạch Đông. Hai nhân vật này đã mang đến Việt Nam những cơn bão cấp 10, những cơn động đất đến 10 độ, làm điêu đứng từng gia đình, từng con người ở Việt Nam"! Tất nhiên là thông qua "thiện chí mù quáng" của đảng cộng sản Việt Nam. Tất cả bi kịch là ở đó."(9) Và, ông gọi Stalin là: "tên khát máu man rợ nhất, một con thú dữ lộng hành suốt hơn 30 năm cầm quyền, một kẻ gây tai họa cực lớn cho xã hội, nhân dân Liên-xô và thế giới" (10) Ông viết tiếp: "Stalin đã tạo ra những tên đồ tể dưới trướng hắn như Béria." (11)

Về Mao, ông viết: "từ 1950 đến tận 1978, sách ông Mao tràn ngập các cửa hàng bán sách Nhân dân và các tủ sách công cộng: trong thư viện Quốc gia Hà-nội, sách của Mao được xếp vào loại kinh điển cơ bản nhất. Thư viện các cơ quan cho đế tủ sách các khu phố, trường học, xí nghiệp đều tràn đầy sách của Mao. Sự sùng bái mù quáng Mao đạt đỉnh cao nhất vào tháng 12-1951, tại Đại hội Đảng lần thứ 2 họp trên căn cứ Việt Bắc, trăm phần trăm đại biểu giơ tay thông qua điều lệ mới của đảng ghi rõ trên giấy trắng mực đen: Đảng Lao động Việt Nam lấy chủ nghĩa Mác - Engels - Lênin - Stalin và tư tưởng Mao trạch Đông làm nền tảng. Mặt trời chói lọi ấy chỉ ít lâu sau đã chiếu rọi khắp đồng quê miền Bắc, với những cuộc đấu tố kinh hoàng giai cấp "địa chủ" (mà phần lớn chỉ là phú nông hoặc trung nông lớp trên); vợ tố chồng, con tố cha, con dâu tố bố mẹ chồng, anh chị em đấu tố nhau."(12) Và, ông khẳng định ai là chủ ở miền Bắc Việt Nam khi ấy, khi hạ bút viết: "Những phái viên kiệt xuất của Mao chủ tịch "là những ông chủ thực sự của cải cách ruộng đất mà mỗi lời phán, gợi ý, đề xuất được coi là mệnh lệnh, là chỉ lệnh của Mao chủ tịch vĩ đại!" (13) Đoạn văn trên của ông minh chứng Hồ và đảng của hắn là Việt gian! Tiếc rằng ông chỉ dám giải thích cái hiện tượng đó là do: "Sùng bái" mặt trời phương Đông, nể sợ thiên triều Bắc Kinh, ông Hồ đã truyền cho những người lãnh đạo khác ở quanh ông, cho cả đảng cộng sản một thái độ thụ động vô lý, mất hết khả năng phản kháng và tự vệ".(14)

Tất cả những trích dẫn trên đều do ông tự nguyện viết ra, ấy thế mà do chỗ đứng của ông, nên ông lại rất mâu thuẫn khi cố bào chữa cho Hồ rằng: "ở phía những người quốc gia cực đoan nhất thì sự đánh giá ông Hồ là hoàn toàn tiêu cực"!!!(?)(15)

Để rồi ông lại chán nản thốt ra rằng: "Trong các giáo trình lịch sử được dạy ở các trường hiện nay (tức trường của cộng sản), nhiều sự kiện, nhân vật cũng bị xuyên tạc. Các giáo trình ấy cho rằng Việt Nam Quốc Dân Đảng sau cuộc khởi nghĩa Yên Bái bị thất bại, đã tan rã hoàn toàn. Các tổ chức VNQDĐ sau đó rồi Đại Việt Quốc Dân Đảng, Đại Việt Duy Dân cũng như Cách mạng Đồng Minh Hội đều bị coi là những tổ chức phản động, những tổ chức tay sai của Quốc Dân Đảng Trung quốc, tay sai của thực dân Pháp hay đế quốc Mỹ; nói tóm lại những tổ chức ấy đều là những tổ chức "Việt gian", là kẻ thù của dân tộc".(16)

Những tổ chức nói trên mà ông ghi nhận rằng bị tập đoàn Hồ chí Minh và lũ thừa kế coi là "Việt gian", lại còn qua giáo trình lịch sử để nhồi nhét vào đầu các thế hệ trẻ sự "xuyên tạc" ấy, chắc chắn không hề có chủ trương, chính sách, thái độ vâng dạ như Hồ và cái đảng cộng sản của hắn trước mẫu quốc Nga-xô và Tàu cộng để sát hại nhân dân Việt Nam, Lào và Căm-bốt. Bởi vì chính Hồ, trong cuộc gặp gỡ Lăng Kỳ Hán và Hồng Chi Hằng trong phái bộ của Trung hoa dân quốc, giữa năm 1946, đã trịnh trọng khẳng định rằng: "ở Việt Nam bất kỳ đảng phái nào cũng nhất trí đòi hỏi độc lập".(17)

Đấy là một sự thật. Nhưng là sự thật chưa đầy đủ, vì đảng nào cũng mưu cầu độc lập cho Việt Nam, chỉ riêng đảng cộng sản Đông dương là trước khi ra đời (1930), sau khi ra đời cho đến nay đều tìm cách triệt hạ các đảng phái, các cá nhân không chấp nhận để nhân dân và đất nước Việt Nam thành chư hầu của đế quốc đỏ Nga-Tàu.

Trần ích Tắc bị đi theo quân Nguyên vào Việt Nam (chắc vì ươn hèn và tham vọng). Những Hoàng cao Khải, Lê Hoan, chắc chắn tội ác không bằng một phần tỷ của Hồ. Khi Hồ còn sống đã dâng biển dâng đất cho Tàu cộng. Bọn thừa kế Hồ là Đỗ Mười, Lê khả Phiêu, Nông đức Mạnh lại vừa tiếp tục dâng đất, dâng biển cho Tàu cộng và v.v.

Những kẻ nói trên bị lịch sử kết tội là Việt gian thì Hồ và lũ thừa kế của hắn phải là đại, đại Việt gian.

Dù ông cố tìm cách phủ nhận, nhưng sự mô tả của ông về Hồ và bè lũ qua hai cuốn "Hoa xuyên tuyết" và "Mặt thật" đã chứng minh hùng hồn và cụ thể rằng chúng, tức Hồ chí Minh và đảng cộng sản của hắn là lũ Việt gian bán nước.


Tôi đi nghe Bùi Tín "thuyết pháp"

TÔI ĐI NGHE BÙI TÍN “THUYẾT PHÁP”
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
    Xin được trình làng (làng Lưới) trước. Đây không phải là một bài nghị luận như kẻ hèn này vẫn thường viết, vì không có dàn bài, bố cục v.v., mà chỉ là ghi lại những điều mắt thấy, tai nghe, và cảm nghĩ của một kẻ thất phu tò mò chuyện “người lớn bàn việc nước” nhân chuyến du thuyết của ông Bùi Tín tại San Jose Thứ Bảy vừa qua 23-6-2012.
     Thỉnh thoảng tôi có đọc bài của Bùi Tín “viết riêng cho đài VOA.” Ngon lành đấy chứ, viết riêng cho đài phát thanh của Chính Phủ Mỹ kia mà. Nhưng thú thật, tôi chẳng tìm ra được cái gì hay hoặc mới lạ trong đó. Nay đột nhiên thấy nhiều vị tiến sĩ, luật sư “phe ta (?)” cung thỉnh ông về đây thuyết giảng về cái “Đạo Cứu Nước” tại tỉnh nhà, tôi cho rằng Bùi Tín có cao kiến và sẽ đưa ra được cái gì mới mẻ, nên quyết tâm một phen phải đi nghe cho hả dạ. Đến nơi, bất ngờ lại gặp anh Thế Huy, một nhà báo và là người hoạt động chính trị rất vững lập trường, từ Pháp sang chơi, cũng “nôn” đi nghe Bùi Tín “giảng đạo,” tôi càng tin rằng quyết tâm của mình là đúng. Tôi nhập bọn với anh Thế Huy để lấy khí thế và cùng đi cho vui.
     Gặp phe ta khoảng hơn kém 7 chục chiến sĩ, đang biểu tình ở dưới đường trước cửa thư viện Luther King rất khí thế, chúng tôi thật hào hứng và vui. Thế Huy và tôi cũng phải đi vài đường “lăng ba vi bộ” với phe ta để lỡ có xẩy ra hỗn chiến không bị phe ta pháo lầm. Chết oan ức vì đạn của anh em bắn lầm buồn lắm. Vì ra ngõ gặp đàn ông (không phải gặp gái,) nên khi lên lầu, bước vô phòng hội, may gặp ngay anh Ba Vân (BV) đầu tiên. Tôi theo thói quen cười cầu tài với anh, 
“Anh Ba Vân nhớ tôi chứ?” 
BV nhận ra tôi, anh nói 
“tôi có đến nhà thăm anh, vẫn còn nhớ chứ.” 
Số là cách đây khoảng một năm, Ba Vân (qua một người bạn của tôi) có đến thăm tôi và tặng tôi một đĩa CD về Việt Học của GS Trương Bổn Tài (TBT). Anh còn đưa cho tôi một bản copy bài viết của tôi “Một Bịp. Một Bịp, Lại Một Bịp,” trên đó có ghi những lời phê bình của GS Tài.  Ba Vân cho biết ông Trương Bổn Tài hiện (lúc đó) đang ở Úc, khi về, anh sẽ đưa ông tới thăm tôi. Tôi hoàn hoàn không biết và cũng không muốn hỏi lý do về chuyện anh Ba Vân cũng như ông Trương Bổn Tài muốn gặp tôi. Hơn một năm, rồi chuyện này cũng qua luôn. Ông Trương Bổn Tài không tới và anh Ba Vân cũng không trở lại. Anh còn nhận ra tôi thì cũng là người có trí nhớ tốt.
     Trong phòng hội có khoảng 60 người, kể cả ban tổ chức (BTC.) Trên bàn chủ tọa tôi chỉ thấy có Bùi Tín và LS Ngô Văn Quang. Bùi Tín thì tôi mới gặp mặt lần đầu tiên. Còn LS Quang thì tôi đã có gặp và nói chuyện với ông một lần do chở anh Nguyễn Chánh Kết đến nhà ông vì Nguyễn Chánh Kết nhờ. LS Quang ngồi giữa bàn chủ tọa. Theo tôi tưởng, đáng lẽ người chủ tọa buổi nói chuyện của ông Bùi Tín là Giáo sư TBT mới phải, nhưng ông lại ngồi trong hàng cử tọa, trên hàng ghế đầu, bên cạnh các ông Vũ Huynh Trưởng, cụ Võ Tử Đản, và cụ Nguyễn Phước Đáng. MC là LS (?) Nguyễn Tường Tâm, ông Trần Mạnh Quỳnh, và một vài người nữa tôi không biết tên. Nếu kể cả mấy bà mấy cô ngồi ghi tên khách tham dự thì BTC tôi đoán là khoảng trên dưới 10 người. Còn lại khoảng 50 chục, gồm chừng 10 nhà báo, phóng viên và nhiếp ảnh viên. Số 4 chục còn lại thì có khoảng 20 vị là những người thực sự đến nghe ngóng để tìm hiểu, bởi vì tôi để ý thấy họ “vỗ tay giữa cả hai lằn đạn.” Cuối cùng con số còn lại có thể chia đôi “phe ta và phe địch.” Tôi đánh giá theo cách vỗ tay tán thưởng của họ mỗi khi gà nhà của họ phát biểu hoặc chất vấn. Có một điều đáng nói nữa là trong số cử tọa ở trong phòng, tôi để ý thấy có một số bạn trẻ (từ 30-40), to con, thường chạy tới chạy lui, vẻ mặt hơi lầm lì. Không biết phải liệt họ vào thành phần nào, tôi chịu thua.
     Anh Thế Huy có viết một câu hỏi chất vấn Bùi Tín. Tôi đưa câu hỏi cho Ba Vân, nhưng không hiểu sao câu hỏi của anh Thế Huy đã không được MC Nguyễn Tường Tâm đọc lên như ông đã đọc của người khác để cho Bùi Tín trả lời.
     Tôi đến sau nên không biết những chuyện xẩy ra trước đó. Nghe đâu có sự sô xát giữa Ba Vân và cụ Võ Tử Đản, hay giữa anh Ba Vân với chị Hoa Hoàng Lan. Nhưng hình như mọi chuyện đã được giải tỏa khi ông TBT nói với công sự viên của mình là anh Ba Vân, “Phải bước qua xác chết của tôi nếu muốn đụng đến những người khách mời này.” Đáng khen! Đáng khen! Ba Vân đáng khen vì đã làm bổn phận của một trật tự viên quá hăng say và đắc lực. Một con người rất đáng cho ông TBT tin dùng. Còn ông TBT giải quyết vấn đề cũng quá đẹp, đúng sách vở không thua gì “bác Hồ ly.” Ông lui một bước để lấy đà tiến hàng chục, hàng trăm bước. Cứ thử nghiệm xem.

Thư gởi các bạn trẻ, bạn học sinh, sinh viên VN!

Thư gởi các bạn học sinh và sinh viên trong nước

Các bạn trẻ thân mến!

Đáng lẽ các bạn trong lứa tuổi thanh xuân phải được hưởng rất nhiều thứ mà mọi thanh niên trong các quốc gia khác đang được hưởng như "Tự Do - Dân Chủ - Nhân Quyền". Nhưng bọn việt gian cộng sản đã và đang cướp đi tuổi thanh xuân, tương lai của các bạn. Không những thế, bọn chúng còn sắp biến các bạn thành những nô lệ khi chúng hèn hạ quỳ gối dâng Tổ quốc cho giặc Tầu để hưởng quyền thái thú, để tiếp tục bóc lột xương máu toàn dân VN và biến các bạn thành dân tỵ nạn ngay trên chính quê hương mình.

Các bạn trẻ thân mến!
các bạn phải cùng nhau đoàn kết và mạnh dạn đứng lên ĐẤU TRANH ĐÒI QUYỀN ĐƯỢC LÀM NGƯỜI! Các bạn hãy nói thẳng với bọn cướp việt gian cộng sản rằng: Phải trả lại quyền làm người cho toàn dân và bọn chúng bay phải cút đi, nếu không cút thì toàn dân sẽ đứng dậy để lật đổ, tiêu diệt hết bọn chúng bay, chúng bay là quân cướp nước, quân việt gian bán nước bóc lột toàn dân!!!Các bạn thân mến!
Thực tế, tội ác của Tập đoàn Việt gian cộng sản là không thể tha thứ và chúng không còn cơ hội quay trở lại hòa hợp với nhân dân VN được nữa. Bởi vậy, việc các bạn cùng toàn dân đứng lên làm cách mạng là chắc chắn không tránh khỏi. Mong Các bạn hãy nhận thức một cách khách quan, có lương tri, trung thực và chuẩn bị cho mình những kiến thức kinh nghiệm đấu tranh cần thiết  trước khi vì đại nghĩa mà dấn thân!
 Xin chúc các bạn sự sáng suốt và nhiều nghị lực để đấu tranh cho CHÍNH BẢN THÂN CÁC BẠN và đồng thời cũng là cho toàn dân trong nước. Người dân trong nước sẽ sẵn sàng đồng lòng và ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa của các bạn. Người Việt ở hải ngoại sẽ mạnh mẽ ủng hộ, yểm trợ các bạn hết mình!
Hỡi những thanh niên, sinh viên, học sinh (những nô lệ trẻ tuổi) trong nước hãy thức tỉnh và cùng nhau đứng dậy lật đổ bạo quyền!!!




***

Các bạn trẻ thân mến!.
Mới đây khi vào một diễn đàn trên internet, tôi gặp một con vẹt tự xưng là học sinh trung học ở Việt Nam, bày tỏ lập trường chính trị của mình như sau:

- Cuộc sống của chúng tôi ở Việt Nam về vật chất cũng như TINH THẦN rất đầy đủ! Chúng tôi không cần Việt kiều giúp đỡ về bất cứ lãnh vực gì. Đặc biệt chúng tôi hoàn toàn không cần những cái mà việt kiều gọi là TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN ...v..v... Xin đừng làm phiền chúng tôi nữa! Chúng tôi không cần những cái mà quý vị đang đi đấu tranh giùm cho chúng tôi!

Cả một đất nước 85 triệu người mà chỉ có MỘT VÀI TRĂM DÂN OAN bị mất đất thì có gì đáng làm lớn chuyện? Bất cứ nước nào trên thế giới cũng có người homeless, sống ngoài đường! Nước Mỹ cũng đang có vài triệu người homeless! Các người không lo cho dân Mỹ mà cứ đi lo cho dân oan ở Việt Nam làm chi?
Ở trên internet hiện đang có rất nhiều con vẹt việt cộng, lãnh lương từ quỹ của nghị quyết 36, liên tục phát thanh những cuộn băng đã được bộ chính trị thâu sẵn! Bình thường, khi trông thấy những con vẹt đang "mở đài", tôi chỉ việc phớt lờ, bỏ đi, như mình vừa trông thấy một con dế đang gáy bên lề đường. Tuy nhiên, con vẹt "học sinh" này hơi đặc biệt vì nó lên tiếng nó không cần "NHÂN QUYỀN". Vì vậy tôi phải viết bài này để bênh vực cho quyền được làm .... vẹt của nó!

Trước hết, tôi ngờ rằng con vẹt này không phải là học sinh trung học. Nó là một tên công an mạng đội lốt học sinh và thành phần "học sinh" này là con nhà giàu hay nói thẳng ra là thành phần con cán bộ việt gian cộng sản loại gộc. Thành phần nhà giàu chỉ đại diện cho khoảng 5% dân số, vì vậy tiếng nói của con vẹt "học sinh" này không phải là tiếng nói của đại đa số học sinh thuộc thành phần trung lưu và nhà nghèo.

Ở Việt Nam, nếu học sinh là con nhà nghèo thì ngoài giờ đi học, phải lo phụ giúp cha mẹ làm việc đồng áng, kéo cày cùng với con trâu ở ngoài đồng, thì giờ đâu mà lên internet chê bai, "không cần" những sự giúp đỡ của Việt kiều? Còn học sinh nghèo thành thị thì ngoài giờ học, lo đi làm cu li ở các hãng xưởng, lăn lóc bán hàng rong ngoài đường phố, mệt bở hơi tai, thì giờ đâu mà nghĩ đến "dân chủ, nhân quyền"? Ở bên Mỹ cũng vậy, sinh viên bất kể con nhà nghèo hay giàu, đều đi làm part time kiếm tiền là chuyện bình thường. Học sinh, sinh viên con nhà giàu chỉ được cha mẹ giúp đỡ trong một chừng mực vừa phải để tránh việc ỷ lại làm hư hỏng con người. Không phải như các cậu ấm, con các tên việt gian cộng sản loại gộc, ăn chơi trác táng, ném tiền qua cửa sổ, học dốt như con bò nhưng vẫn cứ tốt nghiệp, đậu hạng cao! Những thành phần đó là loại sâu dân, mọt nước!

Nói chung, kể cả thành phần trung lưu cũng không thể dám vỗ ngực tự hào, nói rằng "cuộc sống rất đầy đủ", không cần sự giúp đỡ của Việt kiều, không cần TỰ DO, DÂN CHỦ, NHÂN QUYỀN.

Chỉ có 5% thuộc thành phần việt gian cộng sản bóc lột mới dám tuyên bố như thế. Và con vẹt này tuyên bố nó không cần nhân quyền là đúng. Bởi vì nó là VẸT chớ có phải là người đâu mà cần NHÂN QUYỀN!!!

Bây giờ xin nói về học đường. Giai đoạn từ 1975 đến 1995 là giai đoạn rất nghèo khổ, học sinh, sinh viên, kể cả giáo viên đều thiếu ăn thiếu mặc. Học sinh đi học không có đồng phục, có gì mặc nấy. Kể từ sau năm 1990, tình trạng có khá hơn, đa số học sinh các trường đều phải mặc đồng phục: nam sinh áo sơ mi trắng, quần xanh, nữ sinh, áo dài trắng. Có nhiều trường còn chơi sang: nam sinh đi học còn thắt cà vạt nữa! Rất nhiều học sinh đi học bằng xe gắn máy chớ không phải đi bằng xe đạp hay xe lô-ca-chân như thế hệ cha mẹ chúng trước đây. Tình trạng học sinh có điện thoại cầm tay, loại hiện-đại-hại-điện là chuyện bình thường. Nhiều gia đình tuy không phải là khá giả nhưng cũng cố gắng sắm cho con một chiếc máy computer để học và vào internet.

Như vậy xét về hình thức bề ngoài, thì tình trạng học đường có khác nhiều so với cách đây 10, 15 năm. Chính vì sự thay đổi bên ngoài này mà nhiều người đã cho rằng cuộc sống ở Việt Nam hiện nay không thua gì các nước văn minh tân tiến khác trên thế giới. Nhưng đó là nhận thức sai lầm. Theo sự nhận định của tôi thì phải mất khoảng 100 năm nữa, đời sống người dân ở Việt Nam mới theo kịp đời sống của người dân xứ láng giềng Singapore! (nếu bọn việt gian cộng sản còn cai trị!)

Chính vì hình thức bề ngoài có thay đổi nên nhiều bạn học sinh, sinh viên (ở thành phố) đã cảm thấy hài lòng với cuộc sống. Sau đây là một tâm sự tiêu biểu của hai bạn học sinh và sinh viên:
- Này nhé, ban ngày mình đi học bằng xe gắn máy, ban đêm tha hồ đi chơi, đi nhảy đầm, hát karaoke, xem ca nhạc, đi chơi casino. Nói chung là hàng trăm thứ ăn chơi, không thua gì ở các nước tư bản! (dĩ nhiên là phải có ... tiền!) Mình cũng được học hành như ai, cũng lên đại học như ai, đâu có thua kém gì thế hệ hồi trước năm 1975 ở miền Nam? Như vậy thì tại sao các người chống cộng ở hải ngoại cứ nói là cộng sản nó bóc lột? Nó bóc lột ở chỗ nào? Tại sao những người ở hải ngoại cứ đòi đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền? Ở Việt Nam hiện tại mình cũng có "tự do", "dân chủ", "nhân quyền" mà? Bác Hồ đã giành lại "tự do" cho người dân từ hồi năm 1945 rồi mà? Rõ ràng các thầy cô giáo mình đã dạy như vậy! Còn "dân chủ"? Mình đã từng thấy rất nhiều học sinh giáo dục, đánh đập các thầy cô giáo rồi mà! Như vậy đó không phải là "dân chủ" thì là gì? Còn "nhân quyền"? Mình cũng đã từng thấy con cái giáo dục, đánh đập cha mẹ rồi! Như vậy đó không phải là "nhân quyền" thì là gì? Có rất nhiều thầy cô giáo hay cha mẹ chỉ là quần chúng bình thường, trong khi đó học trò, con cái là đoàn viên, đảng viên. Bác Hồ và đảng đã dạy rằng đoàn viên và đảng viên có trách nhiệm phải giáo dục quần chúng. Trong những trường hợp cần thiết, nếu gặp sự chống đối thì phải dùng chuyên chính vô sản để trấn áp. Như vậy là mình đã từng đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền nhiều đấy chứ, tại sao những người ở hải ngoại cứ phải đấu tranh giùm mình?

SAU ĐÂY LÀ NHỮNG CÂU TRẢ LỜI CHO NHỮNG THẮC MẮC CỦA CÁC BẠN:
Cái độc hại, cái nguy hiểm nhất mà các bạn đang phải gánh chịu chính là CÁC MÔN HỌC CHÍNH TRỊ mà bọn việt gian cộng sản đã và đang bắt buộc các bạn phải học! Đây chính là một hình thức bóc lột tinh vi mà nó di hại đến cả trăm năm sau cũng chưa hết!

Nếu tính trung bình một học sinh, sinh viên học một năm là 1000 giờ thì trong đó, hết phân nửa là HỌC CHÍNH TRỊ! Các môn học này là HOÀN TOÀN VÔ ÍCH, không giúp gì được cho các bạn trong đời sống thực tế hàng ngày, ngoại trừ một công dụng duy nhất, đó là biến các bạn thành một tên nô lệ không tim, không óc, đi phục vụ cho cái đảng cướp của bọn việt gian cộng sản!

Khi các bạn đi du học ở nước ngoài, các bạn sẽ thấy rất hối hận vì trong quá khứ, từ lớp mẫu giáo đến lớp 12, suốt 13 năm học, bọn việt cộng đã nhồi nhét vào đầu các bạn quá nhiều giờ học chính trị, HOÀN TOÀN VÔ ÍCH, không giúp gì được cho sự học của các bạn ở nước ngoài hết!!! Tính trung bình, một học sinh từ lớp mẫu giáo đến lớp 12 phải học khoảng 6000 giờ học chính trị, nhằm để đào tạo "con người mới xã hội chủ nghĩa"!!! (thực chất là làm nô lệ)

6000 giờ học chính trị! Ôi trời đất ơi, tương đương với lượng thời gian một sinh viên Mỹ học để trở thành một bác sĩ! Trong khi đó, cũng với lượng thời gian đó, ở cái gọi là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, chỉ đào tạo ra được một tên nô lệ hay một con vẹt!!! Sự khác biệt giữa hai quốc gia là một trời một vực! Các bạn thấy chưa?

6000 giờ học chính trị, ấy là mới chỉ tính trong phạm vi học đường thôi, chớ chưa tính ngoài xã hội. Lấy thí dụ các bạn xem ti vi hoặc nghe radio thì các bạn vẫn phải thường xuyên bị việt cộng nó tuyên truyền và nhồi sọ về chính trị. Toàn bộ báo chí trong nước đều do việt cộng nắm giữ và kiểm soát. Đó là chưa kể, nếu vô phước, tổ dân phố nơi bạn ở, đạt danh hiệu "lao động tiên tiến", được ủy ban phường "thưởng" cho một cái loa phát thanh treo ngay ở cột điện trước nhà bạn thì tới số bạn rồi! Suốt ngày đêm bạn phải nghe đài phát thanh trung ương ở Hà Lội do mấy con vẹt nữ, giọng đọc Hải Phòng, chua như cứt mèo, cứ ra rả nhét vào tai bạn những bài xã luận đăng trên báo Nhân Dân! Trời ơi, có người nói chẳng thà đi ở tù hoặc chết còn sướng hơn là bị tra tấn như vậy!!!

Có một câu chuyện kể rằng hồi năm 1979 chiến tranh biên giới Việt Trung xảy ra. Việt cộng bắt được một tên sĩ quan của Trung Cộng bèn hỏi cung, tra tấn, đánh đập rất dã man nhưng hắn rất gan lì, không hề khai báo một lời. Ban điều tra bó tay, không biết làm sao, bèn báo cáo lên trung ương đảng xin chỉ thị. Lúc đó đồng chí phó tổng biên tập báo Nhân Dân bèn hiến một mưu kế thần sầu quỷ khốc:

- Các đồng chí hãy nói với nó rằng nếu nó ngoan cố không khai thì sẽ bị nghe đọc các bài xã luận trên báo Nhân Dân, một ngày 24 tiếng!

Quả nhiên khi ban điều tra đe dọa tên sĩ quan Trung Cộng như vậy, hắn sợ quá, quỳ lạy, chắp tay lạy như tế sao:

- Ngộ chừa dzồi, ngộ chừa dzồi. Ngộ xin khai, ngộ xin khai!!!

Tên sĩ quan Trung Cộng không hề biết tiếng Việt vậy mà khi nghe nói đến xã luận của báo Nhân Dân (do đồng chí phó tổng biên tập viết) là hắn phải đầu hàng vô điều kiện! Huống chi là người Việt thì chịu sao thấu món chưởng lực này?

Còn hình thức tra tấn nào độc ác hơn? Biết việt cộng nói láo mà vẫn phải nghe, nghe riết rồi nhập tâm, ăn sâu vào tiềm thức, rồi đến một ngày nào đó, tin là sự thật! Chẳng hạn như con vẹt Nguyễn Duy Minh, sau bao nhiêu năm bị nhồi nhét, tới giờ này hắn vẫn tin rằng đồng chí Lê Khả Phiêu ký hiệp định dâng đất cho Trung Cộng là việc làm "vì dân, vì nước"!!!

Ở Việt Nam, con người ta chỉ trừ khi chết hoặc lúc đi ngủ là không bị tuyên truyền, nhồi sọ về chính trị. Còn lúc thức, dù có trốn trong nhà hoặc ở tù, những con rắn tuyên truyền vẫn bò vào nhà qua đường loa phát thanh, radio, ti vi để đầu độc mọi người. Như vậy thì "độc lập, tự do" ở chỗ nào nhỉ? Đó là lý do vì sao mà có một số người trí thức trong nước, khoác áo "nhà dân chủ", viết bài "chê bai" đảng và nhà nước nhưng họ vẫn sùng bái "bác" Hồ hoặc Kác Mác như những ông thánh sống. Ông Trần Khuê đã nâng bi "bác" lên tới 10 tầng mây, gọi "bác" là Thánh Hồ; ông Hà Sĩ Phu thường xuyên trích dẫn những lời "vàng ngọc" của Kác Mác, chẳng hạn như "cái tồn tại là cái có lý" (ám chỉ chế độ của việt gian cộng sản đã tồn tại được 32 năm vì nó .... có lý! Cái lưu manh của mấy thằng trí thức việt cộng, đối lập dỏm là ở chỗ này. Những người ở hải ngoại không biết, vội vàng tung hô vạn tuế, vừa bị bọn chúng lợi dụng mà còn bị chúng khinh là ngu ngốc!!!)

Bọn việt gian cộng sản đã tiêu tốn rất nhiều tiền chỉ để đào tạo ra những con vẹt như vậy!

Các bạn du sinh khi ra nước ngoài luôn luôn thấy mình thua kém các sinh viên ngoại quốc về mọi mặt. Vì sao như vậy? Có phải vì người Pháp, người Anh, người Úc, người Mỹ, người Nhật họ thông minh hơn người Việt không? Không! Vấn đề là HỌ KHÔNG BỊ CƯỠNG BỨC PHẢI HỌC CHÍNH TRI! Họ không bị lãng phí thời gian. Có thế thôi! Một niên học là 1000 giờ thì họ được dạy đúng 1000 giờ các môn học cần thiết cho cuộc sống. Trong khi đó học sinh Việt Nam trong chế độ cộng sản, mang tiếng là học một niên học nhưng thực chất chỉ học một nửa thời gian là 500 giờ thì làm sao bì lại với các học sinh ngoại quốc? Lấy thí dụ như nước Mỹ: học sinh, sinh viên sau khi tan trường là đi về. Không có người nào phải ở lại để sinh hoạt đoàn đội hay đảng. Không có thiếu nhi quàng khăn đỏ thuộc đội thiếu nhi tiền phong. Không có các "cháu ngoan" của bác Bill Clinton hay bác George Bush!!! (tên các vị tổng thống Mỹ)

Và không cần nói đâu xa, các bạn có thể hỏi chính thế hệ cha mẹ của các bạn, ở miền Nam trước năm 1975. Học đường là học đường, không hề có chuyện bắt học sinh phải học chính trị. Không hề có sinh hoạt đoàn đội, "cháu ngoan" của bác Diệm hay bác Thiệu!!! (tên các vị tổng thống nước Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975)

Bây giờ xin đề cập cụ thể đến các môn học chính trị:

1. Lịch sử đảng: Các bạn phải học môn Lịch sử đảng của đảng cướp Cộng Sản Việt Nam, từ năm 1925 cho đến bây giờ, năm 2007(được cập nhật hàng năm). Các bạn phải học tiểu sử của những tên cướp như Trần Phú, Hà Huy Tập, Nguyễn Thị Minh Khai, Võ Thị Sáu, Nguyễn Văn Trổi ...v..v.. Đó là những tên cướp có thật. Tuy nhiên, có những tên cướp không hề có thật ngoài đời, được nặn ra do trí tưởng tượng của bọn việt gian cộng sản, nhằm mục đích tuyên truyền, nhồi sọ người dân mà các bạn cũng vẫn phải nai lưng ra mà học, thế mới khốn nạn cho thân phận của những con người làm nô lệ! Chẳng hạn như những tên: Lê Văn Tám, Kim Đồng. Ngoài ra, bọn việt gian cộng sản còn bịa ra những huyền thoại về những "người hùng" Điện Biên Phủ như Bế Văn Đàn, Phan Đình Giót, Tô Vĩnh Diện!..v..v..

2. Tiểu sử bác Hồ: Tất cả học sinh, sinh viên đều phải học. Toàn dân đều phải học tiểu sử của "cha già dâm tặc"! Một học sinh có thể không hề biết tiểu sử của cha mẹ mình, của ông bà mình nhưng tiểu sử của "bác" thì phải biết. Ai mà không biết thì đừng có mong có một chỗ đứng dưới ánh sáng mặt trời trong cái chế độ phi nhân, tàn bạo của chế độ việt gian cộng sản!!!

3. Triết học Mác Lê Nin, gồm có các phân môn như sau:
- Duy vật biện chứng
- Duy vật lịch sử
- Kinh tế chính trị học (sơ cấp, trung cấp và cao cấp)
- Chủ nghĩa xã hội khoa học

4. Môn Lịch sử (ở miền Nam trước 1975 gọi là môn Sử Ký)

Tuy gọi là môn "lịch sử" nhưng thực chất nó là môn chính trị vì nội dung đã bị bọn việt gian cộng sản xuyên tạc, thay đổi khá nhiều. Chẳng hạn trước 1975, các học sinh học môn Sử Ký:
- Ông Nguyễn Công Trứ (1778-1858), Binh Bộ Thượng Thư là vị tướng đi dẹp giặc Phan Bá Vành, Lê Duy Lương, Nòng Văn Vân
- Giặc Châu chấu: Lê Duy Cự, Cao Bá Quát(1851) Lê Duy Minh (1861-1865)
- Giặc Chày vôi: Đoàn Trưng (1886)
- Ông Phan Thanh Giản, Kinh Lược Sứ Nam Kỳ kiêm Tổng đốc Vĩnh Long, sang Pháp thương lượng xin chuộc lại ba tỉnh miền đông bị chiếm nhưng thất bại, cuối cùng, ba tỉnh miền tây cũng bị Pháp chiếm nốt. Sứ mạng bất thành, để tạ tội với vua và đồng bào, ông đã uống thuốc độc tự tử năm 1867
- Chế độ Đệ nhất và Đệ nhị của nước Việt Nam Cộng Hòa là chế độ tự do của những người quốc gia

Thì môn Lịch sử của việt cộng nói ngược lại:

- Nguyễn Công Trứ là thành phần phản động, phục vụ cho chế độ phong kiến bóc lột!
- Phan Bá Vành là anh hùng nông dân dám chống lại triều đình phong kiến!
- Các băng đảng Châu chấu và Chày vôi là những anh hùng nông dân dám nổi dậy, chống lại triều đình phong kiến!
- Phan Thanh Giản là thành phần phản quốc, bán nước cho giặc Pháp!
- Chế độ Đệ nhất và Đệ nhị của nước Việt Nam Cộng Hòa là chế độ phản động, đi làm tay sai cho Mỹ!

5. Môn văn: Gọi là "văn" nhưng thực ra cũng là chính trị, nghĩa là trăm ngàn thứ rác rưới, dơ bẩn được đem nhét vào đầu học sinh, sinh viên. Cái khốn nạn nhất là các bạn phải học:

- Thơ văn của Hồ chủ tịt (toàn là thơ văn ăn cắp rồi tự nhận là của mình!)
- Thơ văn của "quần chúng" nói về bác. Chẳng hạn như các "tác giả" Trần Dân Tiên, T. Lan (sự thật là bác tự viết về bác rồi ký bút hiệu khác, một sự thủ dâm về chính trị!)
- Thơ văn của hàng trăm tên bồi bút, điển hình nhất là tên Tố Hữu, một tên bồi bút mặt thớt, mặt trơ trán bóng, trơ trẽn nhất trên thế giới! Có lẽ trên thế giới không có tên bồi bút nào có thể sánh bằng tên Tố Hữu về mặt nâng bi "bố đẻ" của nó là thằng Xít-Ta-Lin bên Liên Xô!!!

Một điều đại bất hạnh cho các bạn, đó là khi sáng tác thơ văn, các bạn phải sáng tác theo các khuôn mẫu đã được đảng đúc sẵn. Các sáng tác của các bạn phải nằm trong các khuôn đó, không được phép vượt ra ngoài, ai vi phạm sẽ bị xử lí!. Đảng đã quy định rằng, bất cứ những sáng tác gì cũng phải dựa trên:

- Những sự chỉ đạo của đảng về sáng tác
- Lập trường và quan điểm của giai cấp vô sản

Những cái gọi là "sự chỉ đạo của đảng" thì rất bao quát. Một cái tóc là một cái tội. Chỉ cần sơ suất một chút là bị ghép vào những tội như: "tư tưởng lệch lạc, mất lập trường quan điểm hoặc phản động" thì coi như tiêu tán cuộc đời!

Chính vì vậy mà rất nhiều tài năng đã bị thui chột và chết trong trứng nước vì không có cơ hội để phát triển. Trong xã hội miền Nam từ 1954 đến 1975, chỉ trong vòng 20 năm, đã có rất nhiều nhân tài, thiên tài trong mọi lãnh vực sáng tác; trong khi đó, miền bắc xã hội chủ nghĩa 62 năm chỉ sản xuất ra được những con vẹt, những tên bồi bút như Tố Hữu, Trần Mạnh Hảo(thơ); Nguyễn Đình Thi, Nguyễn Quang Sáng (văn); Phạm Tuyên, Hoàng Hiệp, Lưu Hữu Phước( nhạc); Nguyễn Thanh Giang, Trần Khuê (nhà "biên khảo", chuyên nâng bi Hồ Chí Minh )... v..v.. Một sự phí phạm về tài năng của đất nước quá lớn lao!

Sự khác biệt nêu trên nói lên một điều: không phải vì người miền nam thông minh hơn người miền bắc mà chính vì cái chế độ chính trị đã sinh sản ra những nhân tài hoặc tiêu diệt nhân tài. Lấy ví dụ, Hà Nội đã từng được mệnh danh là vùng đất ngàn năm văn vật, trong lịch sử đã từng có rất nhiều nhân tài, thiên tài trong mọi lãnh vực. Nhưng 62 năm dưới chế độ cộng sản nó đã biến thành một vùng đất sa mạc, khô cằn sỏi đá, chỉ sản xuất được có một loài cây duy nhất là cây xương rồng! (văn nghệ quốc doanh) Trong khi đó, miền nam nhờ chế độ tự do dân chủ, ví như mảnh đất mầu mỡ, đã có trăm hoa đua nở, khoe sắc, khoe hương; các tài năng về mọi mặt đã phát triển nhiều vô số kể, mãi cho đến bây giờ năm 2007, xã hội chủ nghĩa của việt cộng có mang dép râu chạy đuổi theo cả trăm năm cũng không bao giờ theo kịp!

Học sinh miền nam trước năm 1975, được học hai môn Kim Văn và Cổ Văn, được học nhạc và môn hội hoạ. Về sinh ngữ thì được học tiếng Anh và tiếng Pháp, thậm chí có trường còn dạy thêm môn Hán văn nữa!

Môn Kim Văn (văn xuôi) gồm các tác giả, tác phẩm trong Tự Lực Văn Đoàn và một số các tác giả nổi tiếng khác, kể từ giai đoạn chữ Quốc Ngữ bắt đầu thịnh hành tại nước ta. Môn Cổ Văn gồm các áng thơ văn cổ rất giá trị của nhiều tác giả nổi tiếng từ các triều đại như Đinh, Lê, Lý, Trần, Nguyễn ..v..v.. Hai môn Kim Văn và Cổ Văn được gọi chung là môn Quốc Văn.

Riêng các môn khoa học như toán, lý, hóa, vạn vật (việt cộng gọi là sinh vật) cũng được dạy rất đầy đủ. Chương trình toán ban B, từ lớp đệ tam đến đệ nhất (lớp 10,11,12) khá nặng ký, khó hơn cả chương trình toán được dạy tại Mỹ. Chính nhờ thế mà các sinh viên khi đi du học ở Mỹ, đã theo học một cách dễ dàng và đã có rất nhiều sinh viên xuất xắc, hơn hẳn các sinh viên bản xứ. Các sinh viên Mỹ thấy các sinh viên Việt Nam làm toán bằng tay (không có máy tính) đều lác mắt, chắp tay bái phục!

Một cách tổng quát, những người có bằng tú tài 1 và tú tài 2 trước năm 1975 tại miền nam là những người có học vấn toàn diện, "văn võ song toàn", rất xứng đáng với cái bằng tú tài và dám hãnh diện ngẩng mặt lên với các nước khác trên thế giới! Đó là vì hoàn cảnh chiến tranh, sự đầu tư của chính phủ vào lãnh vực giáo dục phải nói là rất ít, nếu được đầu tư dồi dào thì chắc chắn nền giáo dục của miền Nam còn tiến xa vượt bực hơn nữa!

Theo thiển ý, miền nam được hưởng một nền giáo dục tốt như vậy là nhờ công lao của tổng thống Ngô Đình Diệm. Khi lên làm tổng thống, ông Diệm đã có sự nâng đỡ ngành giáo dục rất nhiều với câu khẩu hiệu "Hương sư hưng quốc". Có thực mới vực được đạo, kèm theo câu khẩu hiệu là các giáo sư được hưởng mức lương cao hơn cả kỹ sư. Giáo sư trung học đệ nhị cấp (dạy lớp 10, 11, 12), học đại học sư phạm 4 năm, được hưởng chỉ số lương là 470; trong khi đó, kỹ sư cũng học 4 năm, chỉ số lương chỉ có 430! Cùng hệ đào tạo 4 năm nhưng ngành giáo dục được trả lương cao hơn các ngành khác! Đã vậy các thầy cô giáo còn được hưởng 3 tháng hè! Đây chính là yếu tố thu hút nhiều nhân tài thi tuyển vào đại học sư phạm! Khi người thầy được trả lương cao, đời sống được bảo đảm thì họ sẽ bỏ nhiều công sức vào việc nghiên cứu, giảng dạy; việc giáo dục sẽ có kết quả tốt. Đây là điều hiển nhiên, thực tế đã chứng minh.

Xin nói thêm ở đây, ba tháng hè của chế độ "ngụy", Việt Nam Cộng Hòa là thuần túy nghỉ ngơi, giải trí hoặc tự nghiên cứu để nâng cao thêm trình độ. Trong khi đó, dưới chế độ cộng sản, khi được nghỉ "ba tháng hè" thì việt cộng bắt các giáo viên phải đi HỌC TẬP CHÍNH TRỊ để nâng cao trình độ giác ngộ cách mạng(!) hoặc phải đi lao động xã hội chủ nghĩa! (ăn cơm nhà vác ngà voi) Nếu còn dư chút thì giờ thì các thầy cô phải lo đi đạp xe ba gác, xích lô, đi bán hàng rong ngoài đường để kiếm sống!!! Các thầy cô không có thời gian, tiền bạc để tự học thêm cho nên cứ dốt hoài theo thời gian. Các thầy cô đã dốt thì học trò đương nhiên phải dốt!

Các thầy cô giáo dưới chế độ cộng sản chỉ được hưởng cái bánh vẽ của đảng là được phong tặng danh hiệu "kỹ sư tâm hồn", còn đồng lương thì chết đói. Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm, nghĩa là những người dốt không thi được vào các trường đại học nào khác thì đành phải thi vào trường sư phạm! Khi người thầy vừa dạy xong một buổi học, bước ra khỏi trường là phải vội vàng lăn lưng ra đi cày ruộng, đi bán hàng rong hoặc làm bất cứ một nghề gì khác để kiếm sống! Kết quả sau nhiều năm như vậy, thằng dốt đào tạo ra thằng ngu, thằng ngu đào tạo ra thằng ngu đặc; cuối cùng, hun đúc thành cái gọi là "đỉnh cao trí tuệ" xã hội chủ nghĩa!!!

Các bạn thân mến!

Vừa rồi tôi chỉ mới trình bày cho các bạn thấy, các bạn đã bị bọn việt gian cộng sản nó bóc lột như thế nào. Tôi chỉ mới trình bày vấn đề bóc lột qua hai khía cạnh, đó là:

A. Nhồi sọ về chính trị, làm hư hỏng bộ não, xóa hết tư cách làm người, và
B. Số thời gian bị lãng phí vì sự nhồi sọ này

Giải thích thêm:

A. Nhồi sọ về chính trị, làm hư hỏng bộ não,xóa hết tư cách làm người: Cụ thể, việt cộng đã biến các bạn thành những:

* Con thú: Loài thú -chó sói- chỉ hoàn toàn sống theo bản năng, không hề biết đến những lễ giáo, đạo đức, luân lý cổ truyền của dân tộc. Học trò rất mất dạy đối với các thầy cô giáo. Nhiều tên, kể cả các nữ sinh, đã dám chửi bới và đánh đập các thầy cô giáo công khai! Con cái trong nhà dám chửi bới, đánh đập cha mẹ là chuyện bình thường! Tất cả những hành vi súc vật này đều được tên Hồ Chí Minh và đảng cướp của hắn khuyến khích! Hắn muốn biến tất cả thế hệ trẻ thành những con chó săn trung thành của hắn. Khi hắn cần chó cắn người nào là bầy chó sẵn sàng lao tới xé xác, làm thịt người đó, dù người đó chính là thầy cô giáo hay cha mẹ ruột của mình! Đó là vì sao tất cả mọi thanh thiếu niên đều được đoàn ngũ hóa; nhỏ thì vào đội thiếu niên tiền phong, lớn hơn thì vào đoàn thanh niên cộng sản, cao hơn nữa thì vào đảng! Khi được kết nạp vào tổ chức, một con chó bỗng thấy mình trở nên "quan trọng" và nó thấy thầy cô, cha mẹ của nó sao tầm thường quá! Khi con chó làm điều gì ác độc, xấc láo, mất dạy thì nó luôn luôn được tổ chức đứng ra bảo vệ, bênh vực! Thầy cô giáo và cha mẹ chỉ còn là những cái bóng mờ bất lực một cách đáng thương, tội nghiệp như những hình nộm bằng rơm ngoài đồng ruộng!

* Nô lệ: Các bạn vừa là chó sói vừa là nô lệ. Khi đội, đảng, đoàn cần các bạn làm điều gì là các bạn tuân lệnh răm rắp, không cần suy nghĩ, không cần biết đó là việc làm đúng hay sai, bất nhân hay bạc ác. Đó là lý do vì sao hàng triệu thanh niên đã chết trong các cuộc chiến và chết hay tàn phế trong các nhà máy, ruộng đồng, rừng núi để đi làm những công tác gọi là "lao động xã hội chủ nghĩa"!!! Cái hay của bọn việt gian cộng sản là các tên nô lệ chết những cái chết ngu xuẩn hoặc trở thành những người tàn phế mà vẫn cứ tưởng mình chết "vinh quang", chết với nụ cười trên môi, chết vì nhân dân và tổ quốc!!!

* Con tôm: Các bạn không phải là con người. Bọn việt gian cộng sản đã biến các bạn thành những con tôm. Dân gian thường nói "khòm lưng tôm" để chỉ những con người luồn cúi, hèn hạ. Và đặc biệt người Mỹ thường nói "shit-head" (cái đầu chứa cứt), trong tiếng Việt cũng có tiếng lóng "đầu tôm" để chỉ những hạng người ngu ngốc, không có bộ não và thường xuyên có những ý tưởng lưu manh, điếm đàng.

Vì sao các bạn là những kẻ hèn hạ? Bởi vì bọn chúng đã nhồi sọ các bạn là phải trung thành vô điều kiện đối với tổ chức. Đảng nói sống là sống, đảng nói chết là chết. Khi cấp trên ra lệnh điều gì thì các bạn LUÔN LUÔN "NHẤT TRÍ" chớ không bao giờ dám phản đối! Đâu cần thanh niên có, việc gì khó có thanh niên. Đi bất cứ nơi đâu khi tổ quốc đang cần. Sống chiến đấu lao động và học tập theo gương bác Hồ vĩ đại. Trung với đảng, hiếu với dân, việc gì cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng!!! Đó là những câu khẩu hiệu chính trị mà bọn việt gian cộng sản thường suyên nhồi sọ các bạn!

Vì sao các bạn là "shit-head" và lưu manh, điếm đàng? Bởi vì bọn việt cộng thường xuyên bắt các bạn phải "phê và tự phê là chìa khóa của tiến bộ"! Mọi người phải moi móc, cấu xé lẫn nhau, người là chó sói của người, thường xuyên nghi ngờ lẫn nhau, chia rẽ thì bọn chúng mới dễ cai trị! Bạn của mình không có khuyết điểm gì thì mình cũng phải phịa ra khuyết điểm để "tố khổ", góp ý, phê bình; nếu không thì sẽ bị cấp trên ghép tội là "hữu khuynh", không tích cực đấu tranh chống sai trái! Riết rồi ai cũng phải tự biến mình thành một kẻ lưu manh, điếm đàng, chuyên hại bạn mình thì mới sống được và tất nhiên mình cũng bị các thằng khác lấy dao đâm những nhát dao thật sâu vào sau lưng!!!

* Con vẹt: Chưa hết, các bạn còn là những con vẹt nữa chớ! Các bạn đã bị nhồi sọ ngay từ khi mới bước vào nhà trẻ mẫu giáo. Đầu tiên các bạn là cháu ngoan bác Hồ, hát những câu như "ai yêu bác Hồ Chí Minh hơn chúng em nhi đồng" hoặc "đêm qua em mơ gặp bác Hồ"! Cứ như thế cho đến năm 18 tuổi thì khoảng hơn sáu ngàn giờ học chính trị đã được nhồi nhét vào đầu của các bạn. Bộ não của các bạn đã bị teo nhỏ lại vì không được hoạt động suy nghĩ độc lập. Tất cả đều đã được đảng suy nghĩ giùm các bạn rồi! Đảng đã dạy các bạn nói câu gì thì cứ thế học thuộc rồi lập lại như một con vẹt. Ví dụ như các câu nói:

- Đảng lãnh đạo, chính quyền quản lý, nhân dân làm chủ!
- Đảng cộng sản Việt Nam, người tổ chức mọi thắng lợi, muôn năm! (..."mọi thắng lợi" mà tại sao bị mất hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa ?)
- Chủ nghĩa Mác Lê Nin bách chiến bách thắng muôn năm! ( ..."bách chiến bách thắng" mà tại sao năm 1989, mười ba nước cộng sản ở Đông Âu sụm bà chè?)
- Hoặc: Cán bộ là đầy tớ của nhân dân!

Có bao giờ các bạn tự thắc mắc: quái lạ người dân "làm chủ" mà sao họ khổ như con chó, còn "đầy tớ" thì sống trong những tòa lâu đài có công an, vệ sĩ, có chó bẹc giê canh gác! Người "chủ" nào léng phéng tới gần hàng rào coi chừng bị chó bẹc giê nó xé xác!

Rất nhiều nghịch lý trong xã hội như vậy nhưng các bạn vẫn cứ nói như những con vẹt vì bộ não của bạn đã bị tê liệt rồi, hoặc đã hóa đá mất rồi!!!

* Con bò: Các bạn là những con bò. Vâng đúng như vậy! Con bò là con vật to xác nhưng bị xỏ mũi, khiến cho một thằng chăn trâu dù bé loắt choắt vẫn có thể điều khiển nó một cách dễ dàng! Dân gian Việt Nam ta cũng thường nói:"ngu như bò"

Các bạn bị xỏ mũi bằng cách nào?

Chính đoàn thanh niên cộng sản đã tổ chức ra các cuộc ăn chơi, trác táng để giới thanh niên lao đầu vào, không biết gì đến những tội ác tày trời của đảng việt gian cộng sản và cũng chẳng hề có ý thức đấu tranh gì nữa! Đây là hình thức ngu dân chủ nghĩa, ru ngủ giới trẻ. Giới trẻ càng ngu dốt thì càng tốt, hay nói cho đúng hơn khi các bạn ngu như những con bò thì bọn chúng rất mừng!

Chính đảng cộng sản và đoàn thanh niên cộng sản là những tên trùm tổ chức ra những mạng lưới buôn lậu ma túy, tổ chức các sòng bài, vũ trường, các động đĩ; tổ chức buôn nô lệ (cô dâu xuất khẩu, lao nô xuất khẩu) và hàng trăm những tệ nạn xã hội khác mà các bạn không hề biết vì chúng nó ném đá dấu tay và ngụy trang rất khéo!!!

Có nhiều học sinh, sinh viên không hề biết Trần Hưng Đạo, Lý Thường Kiệt, Lê Lợi, Nguyễn Thái Học là ai. Họ cũng chẳng biết 4000 ngàn năm văn hiến là gì; đảo Hoàng Sa, Trường Sa nằm ở đâu cũng không biết! Nhiều học sinh lớp 12 đọc và viết chữ Việt không thông thạo, viết một lá thư cũng không xong, giải một bài toán lớp 5 cũng không được! Các cử nhân và kỹ sư đủ loại thì cứ thi nhau tốt nghiệp nhưng đại đa số là dốt đặc, trình độ không bằng một người tốt nghiệp trung học đệ nhất cấp (lớp 9) trước năm 1975! Phó tiến sĩ và tiến sĩ giấy nhiều vô số kể, chỉ có cái bằng dỏm xưng cho oai với thiên hạ chớ trình độ thì dốt đặc cán mai!

Đó là thực trạng giáo dục tại Việt Nam hiện nay dưới sự thống trị của bọn cướp việt gian cộng sản!

Tất nhiên, có một số học sinh, sinh viên có trình độ loại giỏi thật sự nhưng số này rất ít. Những người này thuộc gia đình đàng hoàng, được cha mẹ cho học thêm ngoài những giờ học ở trường. Nhưng muốn được giỏi như vậy thì các bạn ấy phải làm việc gấp đôi, một tuần phải học khoảng 60, 70 giờ và có nhiều bạn đã bị bệnh kiệt sức!

Một điều nữa cũng rất nguy hại cho đất nước, đó là lý luận sau đây của bọn việt gian cộng sản rỉ tai vào giới trẻ: Học làm chi cho nhiều, quan trọng là phải HỒNG HƠN CHUYÊN! Phải cố gắng phấn đấu làm công tác đoàn, công tác đảng cho thật nhiều thì sẽ có được sự nghiệp to tát, tương lai huy hoàng, giàu có!!! Các bạn cứ nhìn các đồng chí lãnh đạo trong trung ương đảng và bộ chính trị thì rõ: đa số là học vấn chỉ lớp ba trường làng, có đồng chí chỉ làm nghề thiến heo mà cũng lên làm lãnh đạo đảng, lãnh đạo quốc gia như ai!!!

Tóm lại, trong chế độ của bọn việt gian cộng sản, trình độ văn hóa TỈ LỆ NGHỊCH với chức vụ lãnh đạo: nghĩa là càng dốt thì càng làm lớn!!!

B. Số thời gian bị lãng phí vì sự nhồi sọ:

Nếu có bạn nào chịu khó để ý và làm một con tính tổng quát thì thấy số thời gian bị lãng phí rất nhiều, hay nói cho đúng hơn bản thân mình CŨNG CHÍNH LÀ MỘT DÂN OAN BỊ BỌN VIỆT GIAN CỘNG SẢN CƯỚP ĐI MẤT CUỘC SỐNG (THỜI GIAN) KHOẢNG MỘT NỬA CUỘC ĐỜI!!!

Ở Việt Nam, một sinh viên 20 tuổi chỉ thực sự được sống cho bản thân mình và gia đình khoảng 1 năm thôi, sau khi trừ hao số thời gian 9 năm phải đi ngủ và làm nhiều việc khác. Còn số lượng thời gian của 10 năm kia là .... HỌC CHÍNH TRỊ! Hay nếu diễn đạt một cách khác tức là 10 NĂM ĐI Ở TÙ! Có hai loại ở tù: tù trong và tù ngoài. Các bạn cũng đi ở tù, chỉ có khác là được mặc đồng phục học sinh và "đi học" hàng ngày!

LỜI KẾT:

Các bạn thân mến, tội ác của bọn việt gian cộng sản thì nhiều vô số kể. Trong phạm vi bài viết này tôi chỉ trình bày trong phạm vi giáo dục và nêu cho các bạn thấy các bạn đã bị bọn lưu manh, trộm cướp nó bóc lột như thế nào. Chính các bạn cũng là DÂN OAN ĐẤY NHÉ, xin nhớ như vậy!! Không nhất thiết phải là bị cướp đất, cướp nhà mới là dân oan! Có thể nói 80 triệu dân trong nước là 80 triệu dân oan. Bất cứ một người dân nào, xét về một khía cạnh nào đó, cũng là một dân oan vì bị bọn cộng sản bóc lột tinh vi ở một mặt nào đó.

Lấy ví dụ ở bên Mỹ, chính quyền không được phép quấy rầy cuộc sống riêng tư của người dân dù dưới bất cứ hình thức nào. Trong khi đó thì ở Việt Nam, bọn việt cộng đã ngang nhiên bắc những chiếc loa phóng thanh nơi từng tổ dân phố, bắt buộc người dân phải nghe những bài xã luận của báo Nhân Dân! Miền bắc đã bị nghe như vậy liên tiếp 62 năm, miền nam 32 năm!

Trở lại trường hợp con vẹt trong diễn đàn mà tôi đã nêu ra ở phần mở đầu bài viết này: nó là một con vẹt, một con tôm, một con bò, được khoác lên người những thứ quần áo sang trọng mà giới trẻ gọi là đồ hiệu, được hưởng mọi tiện nghi vật chất. Nhưng nó quên rằng nó chỉ là một con thú không tim không óc đang sống trong một cái chuồng thú với hai ba lớp rào ở bên ngoài. Nó cứ tưởng là nó đang có tự do vì vậy nó mới tuyên bố là nó không cần việt kiều giúp đỡ, không cần đấu tranh cho TỰ DO, DÂN CHỦ VÀ NHÂN QUYỀN!!!

Đáng lẽ các bạn trong lứa tuổi thanh xuân phải được hưởng rất nhiều thứ mà mọi thanh niên trong các quốc gia khác đang được hưởng. Nhưng bọn việt gian cộng sản đã và đang cướp đi tuổi thanh xuân của các bạn. Khi cái xe gắn máy của bạn bị hư, cái bếp điện trong nhà bị hỏng, các bạn không thể dùng kiến thức triết học Mác Lê Nin để sửa chữa! Khi các bạn nộp đơn xin làm việc cho một công ty ngoại quốc, họ sẽ phỏng vấn các bạn. Các bạn không thể dùng những kiến thức về lịch sử đảng hay tiểu sử của bác Hồ để trả lời những câu hỏi! Và khi họ test trình độ khoa học của các bạn thì các bạn cũng không thể dùng mấy câu thơ của Tố Hữu để giải quyết những câu hỏi trong bài test!!!

Các bạn thân mến, các bạn phải cùng nhau đoàn kết và mạnh dạn đứng lên ĐẤU TRANH ĐÒI QUYỀN ĐƯỢC LÀM NGƯỜI! Các bạn hãy nói thẳng với bọn cướp việt gian cộng sản rằng:

- Phải trả lại quyền làm người cho toàn dân và bọn chúng bay phải cút đi, nếu không cút thì toàn dân sẽ đứng dậy để lật đổ, tiêu diệt hết bọn chúng bay là quân cướp nước bóc lột toàn dân!!!

Nhân dịp năm mới 2008, năm Mậu Tý, xin chúc các bạn sự sáng suốt và nhiều nghị lực để đấu tranh cho CHÍNH BẢN THÂN CÁC BẠN và đồng thời cũng là cho toàn dân trong nước. Người Việt ở hải ngoại sẽ mạnh mẽ ủng hộ, yểm trợ các bạn hết mình!

Hỡi những người nô lệ trẻ tuổi trong nước hãy thức tỉnh và cùng nhau đứng dậy lật đổ bạo quyền!!!

TRẦN THANH